Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

09.7.2013, Tổ chức Minh bạch Quốc tế (TI) tại Việt Nam đã công bố Kết quả khảo sát về quan điểm và trải nghiệm của người dân đối với tham nhũng. Báo cáo cho biết “Tham nhũng tăng lên trong hai năm qua, trong đó cảnh sát vẫn là lĩnh vực có mức độ tham nhũng nhiều nhất”.

Kết quả của khảo sát vừa nêu hoàn toàn phù hợp với kết quả cuộc điều tra xã hội do Thanh tra Chính phủ Việt Nam và Ngân hàng Thế giới công bố hôm 20.11.2012, thì CSGT là một trong 4 ngành tham nhũng phổ biến nhất.
Không được chụp hình quay phim...
Lạm dụng quyền lực một cách có hệ thống

Vấn đề tham nhũng thì ở quốc gia nào cũng có, chỉ khác nhau ở mức độ; thế nhưng điểm đáng chú ý là ở Việt nam chuyện tham nhũng dường như đã trở thành một chuyện đương nhiên. Đó là vấn đề “đầu tiên” - tiền đâu? Nói về nguyên nhân khiến cho tham nhũng tràn lan, TS. Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS cho biết

“Tôi nghĩ rằng cái đó là cảm nhận của người dân trong cuộc sống hàng ngày. Việc cảnh sát hạch sách người dân có những chuyện người ta làm đúng chứ không phải là sai, phạt các vi phạm này khác là chuyện cần thiết thôi. Nhưng mà gắn vào cái việc phạt nào đấy thường là chuyện vòi tiền chẳng hạn, hay là người dân nghĩ trả cho họ ít tiền cho đỡ rách việc để đi làm việc khác”

Nói đến tham nhũng của cảnh sát thì thường người ta nghĩ tới CSGT vòi vĩnh nhũng nhiễu để nhận tiền hối lộ từ người tham gia giao thông, hay cảnh sát điều tra tham nhũng bằng cách làm sai lệch hồ sơ trong vấn đề chạy án. Nhưng trên thực tế, những việc đó chỉ là những hành vi tham nhũng rất nhỏ trong ngành công an. Thực tế, tham nhũng trong ngành công an chủ yếu là việc lạm dụng quyền lực để trục lợi một cách có hệ thống.
Công an giao thông Việt Nam.
Thông qua danh nghĩa bảo vệ an ninh chính trị, bí mật quốc gia, trật tự an toàn xã hội nên hiện nay ở Việt nam đã có quá nhiều công an để theo dõi, quản lý trong hoạt động của đời sống xã hội ở mọi cấp, mọi ngành. Về vấn đề này TS. Nguyễn Quang A nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS cho biết

“Tôi nghĩ đây là cảm nhận của người dân, thì rõ ràng người dân phải tiếp xúc với rất nhiều cảnh sát. Có thể nói rất đáng tiếc trong thời gian vừa qua nhà nước Việt nam đã bị cảnh sát hóa một cách vô cùng mạnh mẽ. Có thể nói cảnh sát hiện diện ở khắp mọi nơi, tôi đi nhiều nơi trên thế giới chưa thấy ở nơi nào nhiều cảnh sát đến như vậy, như ở Việt nam này. Nhưng người dân có khi người ta không cảm nhận trực tiếp được sự tham nhũng khủng khiếp hơn như thế rất là nhiều. Thì những cảm nhận đó có thể không được thể hiện trong báo cáo của Tổ chức Minh bạch Quốc tế”
Một vài cách hành xử của người bảo vệ dân
Do đó hoạt động kinh doanh của các doanh nghiệp, hay các tranh chấp Hình sự, Dân sự đang được tiến hành theo trình tự mà pháp luật quy định sẵn sàng bị công an can thiệp. Bằng cách vô hiệu hóa nguyên đơn, hoặc bao che cho bị đơn với lý do cho rằng họ là đối tượng đang bị theo dõi về chính trị hoặc là đang liên quan đến bí mật quốc gia. Với mục đích cuối cùng là để tạo điều kiện cho công an có thể tham nhũng dưới mọi hình thức, bằng tiền bạc, vật chất… thậm chí cả việc nắm giữ các cổ phần trong các doanh nghiệp mà không phải bỏ vốn. Đáng tiếc là việc lạm dụng quyền lực của ngành công an lại thành hệ thống, có tổ chức và được bảo kê từ lãnh đạo cấp cao trong bộ máy của đảng.

Công an có quá nhiều quyền hành

Nhà báo chống tham nhũng Trần Quang Thành, người đã từng bị tạt acid trả thù do chống tham nhũng cho chúng tôi biết

“CSGT nhũng nhiễu tôi cho rằng chỉ là một vài % của ngành công an thôi. Ngành công an là một cái vòi bạch tuộc, nó khống chế mọi ngành ở Việt nam. Từ cấp cao đến cấp thấp đều dính tới việc lạm dụng, lợi dụng quyền lực, dùng quyền lực để giành quyền lợi cho họ được. Họ bóp tất cả các ngành dưới bàn tay của họ, bất cứ việc gì họ đều có thể. Cho nên muốn bịt mồm ai họ bảo phải đình chỉ công tác, vì vụ này liên quan đến bí mật quốc gia, một thế lực nước ngoài đang lợi dụng ông ấy để lật đổ chế độ thì… ”
Công an giữ an ninh đường phố.
Được biết theo báo cáo của TI, số người dân cho rằng nỗ lực chống tham nhũng của chính phủ không hiệu quả đã tăng lên trong năm 2013 và họ không muốn tố cáo tham nhũng. Mức độ này hoàn toàn trái ngược so với con số tự nguyện tố cáo tham nhũng và không muốn tố cáo của năm 2010.

Bình luận về sự thờ ơ của người dân trong tố cáo tham nhũng và khi so với các nước trong khu vực, Việt Nam cũng là nước ít tố cáo tham nhũng nhất và ít có khả năng từ chối đưa hối lộ nhất. Nhà báo Trần Quang Thành, cho biết “Khó lắm, vì thế lực tham nhũng nó có quyền, có tiền, đụng chạm đến sẽ bị cô lập. Không có ai bảo vệ mình, (trong khi) nó có cả một thế lực lớn bảo vệ. Cho nên nói thật Việt nam thành một mafia có những bố già tiêu diệt ai cũng được. Bộ Công an thuộc vào các ngành có vị trí như vậy, nó lại vẽ cho tội này tội khác. Những cái tội gọi là tưởng tượng, như móc nối với bọn phản động nước ngoài thì bố ai đi điều tra được bây giờ?”

Một nghịch lý ở Việt nam, công khai và minh bạch là một trong những vũ khí có hiệu quả trong vấn đề phòng chống tham nhũng, song luôn bị coi là những vấn đề nhạy cảm. Thậm chí người ta sẽ truy tố, nếu ai muốn bạch hóa những vấn đề nhạy cảm đó, mà bản án 4 năm tù đối với nhà báo Hoàng Khương của báo Tuổi trẻ vừa qua là một minh chứng. Hay chuyện thiếu tướng Nguyễn Văn Tuyên, Cục trưởng Cục CSGT Đường bộ - đường sắt, Bộ Công an đã có biểu hiện dung túng khi cho rằng "Nhận của lái xe, nhận của người tham gia giao thông dăm ba chục, một vài trăm mà đó là tham nhũng thì theo tôi ý đó là không thỏa đáng”.
Bộ trưởng Trần Đại Quang được báo chí trong nước ca ngợi là 'quyết liệt chống tham nhũng'
Điều đó có lẽ chính là nguyên nhân vì sao đã từ lâu, dư luận xã hội cho rằng dường như tham nhũng đã trở thành quốc sách, khi mà tham nhũng và bao che cho tham nhũng đã trở thành hành vi có tổ chức trong hệ thống lãnh đạo, từ trung ương đến địa phương. Điều này đã khiến nhiều người nghi ngờ khi cho rằng tham nhũng là chủ trương và là độc quyền của đảng CSVN.

Tham nhũng của công an luôn dẫn đầu, vì họ có quyền lực quá lớn nhưng không bị ai kiểm soát, thậm chí là còn được dung túng, điều đó đã biến họ trở thành một lực lượng kiêu binh trong bộ máy nhà nước. Họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn, kể cả không tuân thủ hay vi phạm hiến pháp và pháp luật

Tham nhũng và độc tài đi liền với nhau và không thể tồn tại trong nhà nước pháp quyền. Vì tham nhũng là sản phẩm của chế độ độc tài, mà ở đó hình thức cai trị độc đoán do một đảng cầm quyền không bị luật pháp hay các nhân tố chính trị và xã hội đó ràng buộc. Ở nhưng nơi đó, như ở Việt nam hiện nay thì tham nhũng không bao giờ có thể giảm bớt.

Anh Vũ, thông tín viên RFA

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Thực tế đã và đang cho thấy: sau Luật Thủ đô, Quyền và Tiền tập trung vào Hà Nội ngày càng lớn. Đổi lại: chỉ số cạnh tranh Hà Nội ngày càng thấp. Bức tranh kinh tế xã hội Thủ đô xấu đi từng ngày. Bộ mặt Thủ đô ngày càng nhếch nhác. Công tác quản lý nhà nước bộc lộ đầy tiêu cực. Nhân dân Thủ đô và cả nước đang đặt câu hỏi lớn về sự nghiêm túc, trách nhiệm và năng lực của đồng chí đứng đầu Đảng bộ Thủ đô – đảng bộ với gần 40 vạn đảng viên.
Vẫn nhăn nhở với nhau trước bức tranh xám xịt của Thủ đô
Tại Hội nghị sơ kết thực hiện Nghị quyết TW4 mới đây, đồng chí Bí thư Phạm Quang Nghị thay mặt Đảng bộ Hà Nội với gần 400.000 Đảng viên rất “lạc quan”: đợt sinh hoạt chính trị vừa qua (phê và tự phê) đã thực sự tạo bước chuyển mạnh mẽ trong nhận thức và hành động của cán bộ, đảng viên tại Thủ đô. Lần này, Hà Nội đã khắc phục được tình trạng làm sai, khuyết điểm không ai chịu, mà nhờ tinh thần đấu tranh, phê bình và tự phê bình nghiêm túc trong Đảng nên đã chỉ ra được cụ thể sai phạm ở đâu, nguyên nhân và hướng khắc phục như thế nào.

Kế đó, Ban chấp hành đảng bộ HN rầm rộ triển khai tiếp Nghị quyết TW4 với 5 nhóm giải pháp. Giao thông được “ưu tiên” không đưa vào nhóm giải pháp vì công tác giao thông dưới sự chỉ đạo và lãnh đạo trực tiếp của các đồng chí Khôi “nghẹo” (Phó Chủ tịch TP phụ trách giao thông), Chung “con” (Giám đốc CA), Hùng “gấu”, Linh “còi” (Giám đốc và Phó Giám đốc Sở GTVT) được báo cáo là thực hiện quá tốt, đã tạo được phấn khởi và tin tưởng trong các tầng lớp nhân dân. Giao ban báo chí lần nào cũng vậy, khi bị phóng viên truy thì các đồng chí trên lại đồng thanh ca khúc ca: chúng tôi làm dưới sự chỉ đạo của Thành ủy – ý là các anh có dám chơi cái đồng chí đứng đầu không.

Đồng chí Nghị “nổ” cũng gớm. Đồng chí nhận xung phong đi đầu cả nước về lấy phiếu tín nhiệm cán bộ lãnh đạo do HĐND thành phố bầu. Kết quả toàn bộ số cán bộ này đều được tín nhiệm gần 100%. Trên đà thắng lợi, đồng chí nổ tiếp là tới đây sẽ lấy phiếu tín nhiệm cả Bí thư Thành ủy. Đến chỗ này thì trẻ con cũng biết tỏng số phiếu của Bí thư sẽ là bao nhiêu.

Ấy vậy mà khi chủ trì Hội nghị toàn quốc về ATGT hôm 29/5, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc buộc phải bày tỏ bức xúc: “Tôi thấy, không có thành phố nào có tình trạng giao thông như Hà Nội, làm xấu hình ảnh Thủ đô… Tôi sẽ kết luận Sở GTVT và Công an Hà Nội “bảo kê” cho các doanh nghiệp (DN) vận tải …”.

Thực ra, không phải chờ tới lúc đồng chí Phúc bức xúc thì câu chuyện giao thông Hà Nội mới bung bét như thế. Ai mà chẳng biết Hà Nội, gần chục năm qua, được rót hàng trăm nghìn tỉ mỗi năm cho giao thông. Với tầm nhìn rất ngắn hạn, tủn ngủn, vụn vặt nên Hà Nội không tránh khỏi việc cầu vừa xây nghìn tỉ lại phá đi. Loay hoay tổ chức giao thông, hết bịt lại ngăn ngã tư rồi phân làn tùm lum … chỉ thấy tốn tiền tỉ của dân mà không đem lại hiệu quả. Đi lại, trật tự đô thị thì lộn xộn. Ngay sát cây cầu tỉ đô-la đang thi công (cầu Nhật Tân) mà chính quyền bảo kê cho cát tặc hút cát sát chân cầu khiến cây cầu này có nguy cơ bị đổ (chúng tôi sẽ đăng bài chi tiết vụ này). Vừa qua, báo trí đã khui vụ Sở GTVT thu 800 triệu/đầu xe khách nếu muốn có chỗ tại các bến xe ở Hà Nội đã cho thấy mọi đánh giá “lạc quan” của đồng chí Phạm Quang Nghị là không đúng. Do đó, 5 nhóm giải pháp mà đồng chí đưa ra để đẩy Thủ đô Hà Nội đi lên thì đều chệch hướng.

Thực tế đã và đang cho thấy: sau Luật Thủ đô, Quyền và Tiền tập trung vào Hà Nội ngày càng lớn. Đổi lại: chỉ số cạnh tranh Hà Nội ngày càng thấp. Bức tranh kinh tế xã hội Thủ đô xấu đi từng ngày. Bộ mặt Thủ đô ngày càng nhếch nhác. Công tác quản lý nhà nước bộc lộ đầy tiêu cực. Nhân dân Thủ đô và cả nước đang đặt câu hỏi lớn về sự nghiêm túc, trách nhiệm và năng lực của đồng chí đứng đầu Đảng bộ Thủ đô – đảng bộ với gần 40 vạn đảng viên.

Nguồn: Cầu Nhật Tân    

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Sáng 21/5/2013, đ/c Phạm Quang Nghị – Ủy viên BCT, Bí thư Thành ủy Hà Nội đã “vi hành” tới TX Sơn Tây và làng cổ Đường Lâm ngay từ rất sớm. Gọi là vi hành chứ thực chất lịch làm việc đã được các cấp ủy đảng chính quyền chuẩn bị chu đáo từ hàng tháng trước. Mặc dù mới sáng sớm mà quan chức, ban bệ đã vượt 40km đi từ Hà Nội lên túc trực đầy đủ để đón Ngài (người ta vẫn quen nói từ Hà Nội lên). Ngày thường á? Đố anh dân Sơn Tây nào tìm được bí thư với chủ tịch trước 9h sáng tại nhiệm sở. Đặc biệt, đồng chí Nghị đã được Ban Tuyên giáo bố trí cho một dàn phóng viên loại “tuyển’ đi theo làm công tác tạo dư luận.
Đ/c Thể (cán bộ cơ sở), người dân duy nhất, lọt thỏm giữa một rừng cán bộ, phóng viên. Đặng Vũ Nhật Thăng (đeo đồng hồ) luôn đứng cạnh Bí thư Nghị nhằm kịp thời uốn nắn nếu “dân” lỡ miệng.
Vừa chạm chân tới Sơn Tây, Bí thư Nghị được Chủ tịch thị xã Đặng Vũ Nhật Thăng chủ trì “phím” ngay vào “vi hành” nhà đ/c Thể, một cơ sở cốt cán. Đồng chí “cơ sở” này vừa phải ký nhận 1 tỉ đồng (trên giấy tờ) để trùng tu nhà mình. Khoản thực lĩnh chỉ tròm trèm có 200 triệu. Có còn hơn không, đồng chí bộc bạch.

Mà Đặng Vũ Nhật Thăng là ai? Dân khu vực cầu Nhật Tân quá nhẵn mặt. Với cương vị TGĐ Ban Tả ngạn (được giao trách nhiệm đền bù), đ/c Thăng ăn bớt của dân từng mét vuông đền bù. Đ/c còn có sáng kiến biến toàn bộ tích mương máng, bờ vùng bờ thửa thành đất ruộng để hợp thức hóa việc ăn tiền đền bù đất nông nghiệp dự án cầu Nhật Tân. Trước khi về Ban Tả ngạn, đ/c này đã từng bị kỷ luật tại quận Long Biên. Bê bối như vậy mà hồi tháng 6/2012, đồng chí Thăng lại được Bí thư Thành ủy “ưu tiên” cho luân chuyển đi làm Chủ tịch Sơn Tây. Cái vé luân chuyển này của đ/c Thăng, theo giới thạo tin, khá là “lục tốn” nhưng đáng đồng tiền bát gạo vì mỗi năm riêng kinh phí tu bổ công trình văn hóa cũng lên đến vài trăm tỉ. Đó là chưa tính các khoản thu riêng như vé tham quan, các loại phí. Ngay trong chuyến “vi hành”, Bí thư Nghị tuyên bố về Hà Nội sẽ rót ngay tiếp 500 tỉ cho đ/c Thăng tiêu.

Hiện, Đặng Vũ Nhật Thăng đang mai phục ghế Bí thư Hoàn Kiếm của Thượng tá Công an Hoàng Công Khôi.

Nghe tin có vị cán bộ lãnh đạo Thành ủy “vi hành” xuống tận Đường Lâm, dân làng ào ào xô tới muốn gặp để bày tỏ bức xúc thì đ/c Thăng đã chỉ đạo đoàn xe “vi hành” rầm rộ khẩn trương chuyển bánh về UBND thị xã để đảm bảo lịch công tác của Bí thư. Thế là Bí thư uổng bao công sức, nhọc đến thánh thể, mà không được gặp con dân. Thôi cũng được, có gì cần nói với dân thì sau này đám phóng viên “tuyển” sẽ được Ban Tuyên giáo định hướng để lựa lời nói giúp.

Cũng giống hồi “cắt ngọn” (lúc đ/c Nghị mới về Hà Nội, chọn mấy cái nhà cao tầng để phá), lần này qua báo chí (nhớ là qua báo chí nhá), đ/c “xin lỗi” nhân dân rồi hô hào đao to búa lớn rằng phàm là cán bộ phải sát dân, phải sáng suốt, công tâm, phải bản lĩnh, trí tuệ, biết lắng nghe, v.v. Tại trụ sở UBND TX Sơn Tây, hơn 200 cán bộ Đảng & chính quyền ngồi dưới như uống từng lời đ/c Bí thư dạy bảo, vâng dạ rối rít trong cơn cực khoái vì sắp có 500 tỉ để tiêu tiếp vào vụ làng cổ Đường Lâm.

Ngay lập tức, báo chí đỏ choét tin tức nâng bi đồng chí Bí thư Thành ủy. Nào là vi hành, đi sâu đi sát xuống dân, lại còn xin lỗi dân nữa mới rưng rưng cảm động chứ. Đồng chí mang tác phong của ông Cụ ngày xưa, (ghê chưa?), lại có dáng dấp của một nhà lãnh đạo mới, nổi lên như một ngôi sao sáng giữa lúc các ngôi sao cạnh tranh khác đang lu mờ. Chắc chắn đồng chí sẽ càng sáng hơn sau đợt bỏ phiếu tín nhiệm tại QH tới đây vì nhiều đồng chí khác trong cái mớ “49 chức danh chủ chốt” sẽ bị đánh tơi bời. Đặc biệt, đợt thực hiện Nghị quyết TW4 phê và tự phê, Hà Nội dẫn đầu cả nước làm rất tốt, theo lời nhận xét của Tổng Bí thư lúc đề cử đ/c Nghị vào diện quy hoạch lãnh đạo chủ chốt của Đảng.

Nguồn: Cầu Nhật Tân